Tải xuống tệp GPX cho bài viết này
Từ Wikivoyage

Na Uy
Vị trí
Quốc kỳ
Thông tin cơ bản
Thủ đô Oslo
Chính phủ Quân chủ lập hiến với dân chủ nghị viện
Tiền tệ Kroner (NOK)
Diện tích 385.802 km2
Dân số 4.908.100 (tháng 9 năm 2010)
Ngôn ngữ Tiếng Na Uy (Bokmål và Nynorsk) và Saami
Tôn giáo Tin lành
Hệ thống điện 230V/50Hz (ổ cắm châu Âu)
Mã số điện thoại +47
Internet TLD .no
Múi giờ UTC +1 (CET)

Na Uy (Bokmål: Norge; Nynorsk: Noreg), quốc danh hiện tại là Vương quốc Na Uy (Bokmål: Kongeriket Norge; Nynorsk: Kongeriket Noreg), là một quốc gia theo thể chế quân chủ lập hiến tại Bắc Âu chiếm phần phía tây Bán đảo Scandinavia. Nước này giáp biên giới với Thuỵ Điển, Phần Lan, và Nga. Khoảng cách từ các phần phía bắc và phía nam Na Uy lớn hơn rất nhiều so với khoảng cách từ đông sang tây. Đường bờ biển dài dọc theo Bắc Đại Tây Dương của quốc gia này là nơi có những fjord (vịnh hẹp) nổi tiếng của họ.

Vương quốc Na Uy gồm các lãnh thổ của đảo Svalbard và Jan Mayen tại Bắc Cực. Chủ quyền của Na Uy với Svalbard được đặt ra trên cơ sở Hiệp ước Svalbard, nhưng nó không được áp dụng cho Jan Mayen. Đảo Bouvet tại Nam Đại Tây Dương và những lời tuyên bố chủ quyền với Đảo Peter I và Vùng đất Nữ hoàng Maud tại Nam Cực cũng là những vùng phụ thuộc bên ngoài của quốc gia này, nhưng không phải là một phần của Vương Quốc.

Tổng quan[sửa]

Từ sau Thế chiến II, kinh tế Na Uy phát triển nhanh chóng, hai thập kỉ đầu chủ yếu nhờ vào hàng hải, từ đầu những năm 1970 chủ yếu dựa vào khai thác và chế biến lượng lớn dầu mỏ tại Biển Bắc và Biển Na Uy. Ngày nay, Na Uy được xếp hạng là nước thịnh vượng nhất thế giới với khối lượng dự trữ vốn trên đầu người cao nhất thế giới. Tháng 8 2009, Dự trữ quốc gia Na Uy tuyên bố họ sở hữu khoảng 1% chứng khoán toàn cầu. Hiện nay Na Uy là nước xuất khẩu dầu mỏ lớn thứ bảy và công nghiệp dầu khí đóng góp khoảng một phần tư cho tổng GDP. Sau khủng hoảng tài chính quốc tế 2007-2009, các chuyên gia ngân hàng đã coi đồng Krone Na Uy là một trong những đồng tiền vững chắc nhất thế giới.

Lịch sử[sửa]

Các bằng chứng khảo cổ học cho thấy con người đã có mặt tại Na Uy ngay từ Thiên niên kỷ thứ 10 trước Công Nguyên (12.000 năm trước). Nghiên cứu khảo cổ cho thấy họ hoặc tới từ những vùng phía nam (bắc Đức)[cần dẫn nguồn], hay đông bắc (bắc Phần Lan hay Nga) [cần dẫn nguồn]. Từ đó họ định cư dọc bờ biển.

Ở thế kỷ thứ 9, dường như Na Uy gồm một số vương quốc nhỏ. Theo truyền thống, Harald Fairhair đã tập hợp các tiểu quốc nhỏ thành một vào năm 872 sau Công Nguyên sau Trận Hafrsfjord. Ông trở thành vị vua đầu tiên của nước Na Uy thống nhất.

Thời kỳ Viking (thế kỷ thứ 8 tới thế kỷ 11) là một trong những giai đoạn thống nhất và mở rộng. Người Na Uy đã lập các khu định cư tại Iceland, Quần đảo Faroe, Greenland và nhiều phần của Anh Quốc và Ireland và tìm cách định cư tại L'Anse aux Meadows ở Newfoundland, Canada ("Vinland" của sử thi của Erik Thorvaldsson). Người Na Uy đã thành lập các thành phố Limerick, Dublin, và Waterford của Ireland và thành lập các cộng đồng thương mại gần các khu định cư Celtic của Cork và Dublin[cần dẫn nguồn] sau này trở thành hai thành phố quan trọng nhất của Ireland. Sự lan tràn của Thiên chúa giáo ở Na Uy trong giai đoạn này phần lớn nhờ các vị vua truyền giáo Olav Tryggvasson (995–1000) và St. Olav (1015–1028), dù Haakon the Good là vị vua Thiên chúa giáo đầu tiên của Na Uy. Các truyền thống Norse đã dần thay thế trong các thế kỷ thứ 9 và thứ 10.

Năm 1349, nạn dịch Tử thần Đen đã giết hại khoảng 40% tới 50% dân số Na Uy, khiến nước này suy sụp cả về xã hội và kinh tế. Trong cuộc suy thoái này, có lẽ Triều đại Fairhair đã kết thúc năm 1387. Bề ngoài có vẻ chính trị hoàng gia ở thời điểm ấy đã dẫn tới nhiều hiệp đoàn cá nhân giữa các quốc gia Bắc Âu, cuối cùng dẫn tới việc ngôi vua của Na Uy, Đan Mạch, và Thuỵ Điển rơi vào tay Nữ hoàng Margrethe I của Đan Mạch khi nước này gia nhập Liên minh Kalmar với Đan Mạch và Thuỵ Điển. Dù Thuỵ Điển cuối cùng đã rút lui khỏi liên minh năm 1523, Na Uy tiếp tục ở lại với Đan Mạch trong 434 năm cho tới năm 1814. Trong chủ nghĩa lãng mạn quốc gia ở thế kỷ 19, giai đoạn được một số người gọi là "Đêm trường 400 Năm", bởi tất cả hoàng gia, giới học giả và quyền lực hành chính ở các vương quốc được tập trung tại Copenhagen, Đan Mạch. Các yếu tố khác cũng góp phần vào sự suy sụp của Na Uy trong giai đoạn này. Với sự xuất hiện của Đạo Tin Lành năm 1537, Tổng giám mục tại Trondheim bị giải tán, và các nguồn thu của nhà thờ được phân chia cho triều đình ở Copenhagen tại Đan Mạch. Na Uy mất nguồn hành hương ổn định tới thánh tích của St. Olav tại hầm mộ Nidaros, và cùng với đó, là đa phần nguồn liên hệ với đời sống văn hoá và kinh tế với phần còn lại của Châu Âu. Ngoài ra, trong thế kỷ 17 Na Uy cũng bị mất một phần diện tích lãnh thổ khi mất các tỉnh Båhuslen, Jemtland, và Herjedalen cho Thuỵ Điển, sau những cuộc chiến tranh giữa Đan Mạch-Na Uy và Thuỵ Điển.


Hội đồng hiến Pháp năm 1814, tranh vẽ của Oscar Wergeland.Sau khi Đan Mạch-Na Uy bị Anh Quốc tấn công, họ tham gia vào liên minh với Napoleon, và vào năm 1814 thấy mình đang ở bên thua cuộc trong Các cuộc chiến tranh của Napoléon và trong tình thế nguy ngập với nạn đói năm 1812. Vị vua Oldenburg của Đan Mạch Na Uy buộc phải nhường Na Uy cho Thuỵ Điển, trong khi các tỉnh cũ của Na Uy là Iceland, Greenland và Quần đảo Faroe vẫn tiếp tục thuộc về triều đình Đan Mạch. Na Uy lợi dụng cơ hội này để tuyên bố độc lập, chấp nhận một hiến Pháp dựa trên mô hình hiến Pháp Mỹ và Pháp, và bầu vị thái tử người Đan Mạch Christian Fredrik lên làm vua ngày 17 tháng 5 năm 1814. Tuy nhiên, quân đội Thuỵ Điển đã buộc Na Uy phải gia nhập một liên minh cá nhân với Thuỵ Điển, lập ra triều đại Bernadotte nắm quyền cai trị Na Uy. Theo thoả thuận này, Na Uy giữ hiến Pháp tự do và các định chế độc lập của mình, ngoại trừ quan hệ đối ngoại. Xem thêm Na Uy năm 1814.

Giai đoạn này cũng chứng kiến sự nổi lên của phong trào văn hoá Chủ nghĩa quốc gia lãng mạn Na Uy, khi người Na Uy tìm cách định nghĩa và thể hiện một bản sắc quốc gia riêng biệt. Phong trào này liên quan tới mọi nhánh văn hoá, gồm cả văn học (Henrik Wergeland, Bjørnstjerne Bjørnson, Peter Christen Asbjørnsen, Jørgen Moe, Henrik Ibsen), hội hoạ (Hans Gude, Adolph Tidemand), âm nhạc (Edvard Grieg), và thậm chí trong cả chính sách ngôn ngữ, những nỗ lực nhằm xác định một ngôn ngữ viết bản xứ cho Na Uy đã dẫn tới các hình thức ngôn ngữ viết chính thức hiện nay cho Tiếng Na Uy: Bokmål và Nynorsk.

Christian Michelsen, một ông trùm ngành tàu bè và là một chính khách, đã làm Thủ tướng Na Uy từ năm 1905 tới năm 1907. Michelsen nổi tiếng nhất về vai trò quan trọng của ông trong cuộc ly khai hoà bình của Na Uy với Thuỵ Điển ngày 7 tháng 7 năm 1905. Sự bất mãn ngày càng tăng của Na Uy về liên minh với Thuỵ Điển hồi cuối thế kỷ 19 cộng với chủ nghĩa quốc gia đã thúc đẩy nhanh sự tan rã của liên minh. Sau một cuộc trưng cầu dân ý xác định sự ưa chuộng của người dân với chế độ quân chủ hơn một nền cộng hoà, chính phủ Na Uy đã đề xuất trao ngôi báu Na Uy cho Hoàng tử Đan Mạch Carl và Nghị viện đã nhất trí bầu ông. Ông lấy tên Haakon VII, theo các vị vua khi Na Uy độc lập thời Trung Cổ. Năm 1898, tất cả mọi nam giới đều được trao quyền bầu cử, sau đó phụ nữ năm 1913.

Trong Thế chiến I, Na Uy là một nước trung lập. Na Uy cũng tìm cách tuyên bố trung lập trong Thế chiến II, nhưng đã bị các lực lượng Đức xâm lược Na Uy ngày 9 tháng 4 năm 1940. Na Uy không hề chuẩn bị trước cho một cuộc tấn công bất ngờ như vậy của Đức, nhưng các cuộc kháng cự quân sự vẫn diễn ra trong hai tháng, lâu hơn bất kỳ một quốc gia nào khác bị người Đức xâm lược, ngoại trừ Liên bang Xô viết. Trong Chiến dịch Na Uy, Kriegsmarine mất nhiều tàu chiến kể cả chiếc tuần dương hạm Blücher. Những trận chiến Vinjesvingen và Hegra đã trở thành những cứ điểm kháng cự cuối cùng của người Na Uy ở phía nam nước này vào tháng 5, trong khi các lực lượng vũ trang ở phía bắc tung ra các cuộc tấn công vào các lực lượng Đức trong Các trận đánh Narvik, cho tới khi họ buộc phải đầu hàng ngày 10 tháng 6 sau khi mất sự hỗ trợ của Đồng Minh đi cùng sự thất trận của nước Pháp. Vua Haakon và chính phủ Na Uy tiếp tục cuộc chiến trong hoàn cảnh tị nạn tại Rotherhithe, Luân Đôn. Vào ngày cuộc xâm lược diễn ra, vị đồng lãnh đạo của Đảng Quốc gia-Xã hội nhỏ Nasjonal Samling — Vidkun Quisling — đã tìm cách lên nắm quyền lực, nhưng đã bị quân chiếm đóng Đức gạt ra rìa. Quyền lực thực sự nằm trong tay chính quyền chiếm đóng Đức, Reichskommissar Josef Terboven. Quisling, với tư cách bộ trưởng tổng thống, sau này đã thành lập một chính phủ liên minh dưới sự quản lý của Đức. Các cơ sở tại Na Uy đã chế tạo nước nặng, một nguyên liệu chủ chốt chế tạo vũ khí hạt nhân, và cuối cùng đã bị người Đức bỏ lại sau nhiều nỗ lực phá huỷ cơ sở Vemork của người Na Uy, người Anh và người Mỹ. Trong những năm chiếm đóng của Phát xít, người Na Uy đã xây dựng một phong trào kháng chiến mạnh chống lại các lực lượng chiếm đóng Đức bằng cả chiến tranh vũ trang và bất tuân dân sự. Tuy nhiên, yếu tố quan trọng hơn với Đồng Minh, là vai trò của hải quân thương mại Na Uy. Ở thời điểm xảy ra cuộc xâm lược, Na Uy có hạm đội tàu biển thương mại đứng hàng thứ tư thế giới (cũng như có tốc độ nhanh nhất và hiệu quả nhất). Công ty tàu biển Na Uy Nortraship đã nằm dưới sự điều khiển của Đồng Minh trong suốt cuộc chiến và tham gia vào mọi chiến dịch từ việc sơ tán Dunkirk tới cuộc đổ bộ vào Normandy.

Sau cuộc chiến, những thành viên đảng Dân chủ Xã hội lên nắm quyền và lãnh đạo quốc gia trong hầu hết thời gian cuộc chiến tranh lạnh. Na Uy đã gia nhập NATO năm 1949, và trở thành một đồng minh thân cận của Hoa Kỳ. Hai cuộc trưng cầu dân ý nhằm gia nhập Liên minh Châu Âu (được gọi là Cộng đồng Châu Âu năm 1972) đã thất bại với tỷ số mong manh năm 1972 và 1994. Những nguồn dự trữ dầu mỏ và khí gas lớn đã được khám phá trong thập niên 1960, dẫn tới sự bùng nổ kinh tế sau đó.

Địa lý và khí hậu[sửa]

Hình ảnh vệ tinh Na Uy vào mùa đông

Na Uy gồm phần phía tây của Scandinavia ở Bắc Âu. Bờ biển lởm chởm, bị chia cắt bởi nhiều vịnh hẹp (fjord) và khoảng 50.000 hòn đảo, trải dài hơn 2.500 km. Na Uy có 2.542 km đường biên giới trên bộ chung với Thuỵ Điển, Phần Lan, và Nga ở phía đông. Từ phía tây tới phía nam, Na Uy giáp với Biển Na Uy, Biển Bắc, và Skagerak. Biển Barents nằm ở các bờ biển phía bắc Na Uy..

Với diện tích 385.155 km² (gồm cả Jan Mayen, Svalbard), Na Uy hơi lớn hơn Đức, nhưng đa phần lãnh thổ là núi non hay vùng đất cao, với sự đa dạng lớn về địa hình tự nhiên do các dòng sông băng thời tiền sử gây nên. Đặc điểm đáng chú ý nhất là các vịnh hẹp: Những rãnh sâu cắt vào đất liền của biển sau sự chấm dứt của Thời kỳ băng hà, vịnh dài nhất là Sognefjorden. Na Uy cũng có nhiều sông băng và thác nước.


Phong cảnh đặc trưng phía tây Na Uy với làng (GeIranger)Đất đai chủ yếu gồm đá granite cứng và đá gneiss nhưng, đá acđoa, sa thạc và đá vôi cũng thường thấy, và ở những khu vực có độ cao thấp nhất thường có trầm tích biển. Vì Gulf Stream những cơn gió tây, Na Uy có nhiệt độ ấm và lượng mưa lớn hơn ở các vùng có vĩ độ bắc như vậy, đặc biệt dọc theo bờ biển. Lục địa có bốn mùa riêng biệt, với mùa đông lạnh và ít mưa hơn trong đất liền. Vùgn cực bắc chủ yếu có khí hậu cận Bắc Cực biển, trong khi Svalbard có khí hậu tundra Bắc Cực.

Có sự khác biệt theo mùa lớn trong ngày. Tại các vùng phía bắc Vòng Bắc Cực, mặt trời mùa hè có thể không bao giờ xuống dưới đường chân trời, vì thế Na Uy được miêu tả là "Vùng đất của Mặt trời lúc nửa đêm." Trong mùa hè, người dân ở phía nam Vòng Bắc Cực có ánh sáng mặt trời trong vòng gần 20 giờ trong ngày.

Chính trị[sửa]

Vương quốc Na Uy là một quốc gia quân chủ lập hiến với một chính phủ theo hệ thống nghị viện. Gia đình Hoàng gia là một nhánh của gia đình hoàng gia Glücksburg, có nguồn gốc từ Schleswig-Holstein ở Đức. Vai trò của nhà Vua, Harald V, chỉ mang tính nghi lễ, nhưng ông có ảnh hưởng như một biểu tượng của sự thống nhất quốc gia. Dù hiến Pháp năm 1814 trao cho nhà vua nhiều quyền hành Pháp quan trọng, chúng luôn được Hội đồng nhà nước thực hiện dưới danh nghĩa của nhà vua (Hội đồng hay nội các của nhà vua). Những quyền lực được hiến Pháp trao cho nhà Vua chỉ là trên danh nghĩa, nhưng trong một số trường hợp có thể là rất quan trọng như trường hợp trong Thế chiến II, khi nhà Vua tuyên bố sẽ thoái vị nếu chính phủ chấp nhận đề nghị của Đức. Hội đồng Nhà nước gồm một Thủ tướng và các bộ trưởng, được chỉ định chính thức bởi Đức vua. Chế độ đại nghị đã xuất hiện từ năm 1884 và đòi hỏi rằng nội các không bị sự phản đối của nghị viện, và rằng sự chỉ định của nhà vua chỉ là một thủ tục khi rõ ràng có một đa số trong nghị viện thuộc một đảng hay một liên minh. Nhưng trong trường hợp cuộc bầu cử không có sự chênh lệch rõ rệt của một đảng hay một liên minh, lãnh đạo của đảng thích hợp nhất cho việc thành lập một chính phủ sẽ là vị Thủ tướng được nhà Vua chỉ định. Na Uy từng có nhiều lần có chính phủ thiểu số. Nhà Vua họp với chính phủ vào mỗi thứ sáu tại Hoàng cung (Hội đồng Nhà nước), nhưng các quyết định của chính phủ đã được đưa ra trước đó trong những cuộc họp chính phủ, do thủ tướng lãnh đạo, vào mỗi thứ ba và thứ năm. Nhà vua khai mạc nghị viện vào mỗi tháng 9, ông tiếp nhận các đại sứ tới triều đình Na Uy, và ông là Tư lệnh tối cao danh nghĩa của Lực lượng Phòng vệ Na Uy và là Người đứng đầu Nhà thờ Na Uy.

Kinh tế[sửa]

Na Uy sở hữu mức GDP trên đầu người đứng thứ hai và GDP (sức mua tương đương) trên đầu người đứng thứ ba thế giới, và luôn duy trì được vị trí số một thế giới trong bảng Chỉ số Phát triển Con người (HDI) của UNDP trong năm năm liên tục (2006). Tuy nhiên, Iceland đã hơi vượt hơn Na Uy ở vị trí số một về chất lượng cuộc sống theo Chỉ số Phát triển Con người.

Chi phí cuộc sống tại Na Uy cao hơn ở Hoa Kỳ khoảng 30% và 25% so với Anh Quốc.

Kinh tế Na Uy là một ví dụ về nền kinh tế hỗn hợp, với đặc trưng là một sự phối hợp giữa hoạt động thị trường tự do và sự sở hữu lớn của nhà nước. Chính phủ kiểm soát các ngành chủ chốt, như lĩnh vực dầu mỏ (StatoilHydro) chiến lược, sản xuất năng lượng thuỷ điện Statkraft), chế tạo nhôm (Norsk Hydro), ngân hàng lớn nhất Na Uy (DnB NOR) và công ty cung cấp dịch vụ viễn thông (Telenor). Chính phủ kiểm soát 31.6% công ty niêm yết công chúng. Với các công ty chưa niêm yết thậm chí nhà nước còn sở hữu số vốn lớn hơn (chủ yếu là các giấy chứng nhận sở hữu dầu mỏ trực tiếp).

Các cơ cấu kiểm soát các nguồn tài nguyên dầu mỏ là sự phối hợp giữa sở hữu nhà nước với các công ty khai thác chính tại các giếng dầu Na Uy (StatoilHydro xấp xỉ 62% năm 2007) và sở hữu toàn bộ Petoro (giá trị thị trường khoảng gấp đôi Statoil) và SDFI. Cuối cùng chính phủ kiểm soát việc cấp giấy phép khai thác và sản xuất các giếng dầu.

Văn hóa và ẩm thực[sửa]

Các khu vực[sửa]

Norway regions
Đông Na Nuy
thực sự về phía đông nam, khu vực xung quanh thủ đô Oslo, khu vực đông đúc nhất ở Na Uy với đa số người dân sống ở đây
Trung bộ Na Uy
vói thành phố cổ Trondheim
Bắc Na Uy
có các vịnh hẹp lớn, mặt trời nửa đêm và văn hóa Sami cổ
Nam Na Uy
bờ biển thoai thoải
West Norway
với các vịnh hẹp nổi tiếng và Bergen
Svalbard
Một quần đảo ở Biển Barents phía bắc Na Uy, nổi tiếng với thời tiết khắc nghiệt, các mỏ than và các lắp đặt vệ tinh. Phần duy nhất của Na Uy nơi gấu Bắc Cực sinh sống.
Jan Mayen
Một hòn đảo hoang vu, núi và núi lửa ở Bắc Băng Dương, được phủ từng phần trong các sông băng với một số rêu và cỏ. Không thể truy cập trong những tháng mùa đông

.

Các thành phố[sửa]

  • Oslo - thủ đô và thành phố lớn nhất của Na Uy, với các bảo tàng quan trọng quốc gia, một khung cảnh tuyệt đẹp và cuộc sống về đêm sống động và cảnh văn hóa.
  • Bergen - từng là thủ đô của Na Uy, trung tâm thương mại Hanseatic cũ với một nền văn hóa phong phú và cảnh quan ấn tượng, thành phố lớn thứ hai của Na Uy. Tòa nhà bằng gỗ tuyệt vời dễ thương, một khung cảnh núi tuyệt vời và bầu không khí cuộc sống về đêm. Đây là cửa ngõ để các vịnh hẹp phương Tây. Thành phố đã được mệnh danh là "thành phố rainiest ở châu Âu" với trung bình 250 ngày mưa một năm. Nhớ mang theo ô.
  • Bodø - Cửa ngõ vào đảo Lofoten tuyệt vời. Và nơi Saltstraumen, chỗ nước xoáy mạnh nhất thế giới.
  • Drammen - Từng được được gọi là công nghiệp và cáu bẩn, nhưng các cải tạo gần đây đã thực hiện một chuyến đi Drammen bên thú vị từ Oslo.
  • Fredrikstad - Một thành phố cổ tuyệt đẹp nổi bật từ phần còn lại của thành phố khá khó nhận biết. Rực rỡ như một chuyến đi trong ngày từ Oslo.
  • Kristiansand - thủ phủ vui vẻ của miền Nam.
  • Stavanger - Thành phố lớn thứ tư, và khu vực đô thị lớn thứ ba. Có tầm quan trọng về thương do kinh doanh dầu. Khu vực trung tâm bằng gỗ, rải sỏi là một trong những nơi hấp dẫn nhất ở Na Uy. Với một trong những nhà thờ thời trung cổ của Na Uy, bạn cũng có thể ghé thăm ngôi nhà sắt, hang động thời kỳ đồ đá, và địa điểm mà các vị vua Viking được sử dụng để đáp ứng tại Ullandhaugtårnet. Stavanger là nơi mà Erik Ðỏ đã được sinh ra.
  • Tromsø - Một thành phố tuyệt vời, nhà thờ hiện đại và hoàn toàn không có gấu Bắc cực di chuyển trong các đường phố.
  • Trondheim - Nổi tiếng với nhà thờ tuyệt đẹp của nó (Nidarosdomen). Bến sông tuyệt vời, các tòa nhà bằng gỗ và cuộc sống về đêm sinh viên tốt nhất tại Na Uy, Trondheim quyến rũ.

Các điểm đến khác[sửa]

  • Atlanterhavsveien - "Con đường đẹp nhất trên thế giới". Một con đường độc đáo kết nối với cây cầu ngoạn mục bao quanh bởi những vùng hoang dã của Đại Tây Dương.
  • Jostedalsbreen - Sông băng lớn nhất trên lục địa Châu Âu.
  • Jotunheimen - Một cảnh quan hùng vĩ và nhà của ngọn núi cao nhất của Na Uy.
  • Lofoten - Trải nghiệm mặt trời nửa đêm trong khu vực này đánh cá truyền thống ở tỉnh phía bắc với các đảo và núi.
  • Nordkapp - vách đá này là điểm cực bắc của lục địa Châu Âu. Tuyệt vời nơi để trải nghiệm những mặt trời nửa đêm.
  • Sognefjorden - sông băng, núi và thị trấn đẹp như tranh vẽ chỉ là một vài trong số các điểm tham quan trên Sognefjord. FlåmNærøyfjorden (cũng là một Di sản thế giới UNESCO) là một phần của hệ thống Sognefjorden hùng mạnh.

Đến bằng cách nào[sửa]

Nhập cảnh[sửa]

Na Uy là một thành viên của Hiệp ước Schengen. Không có kiểm soát biên giới giữa các quốc gia đã ký kết và thực hiện các điều ước quốc tế - Liên minh Châu Âu (ngoại trừ Bulgaria, Síp, Ireland, Romania và Vương quốc Anh), Iceland, Liechtenstein, Na Uy và Thụy Sĩ. Tương tự như vậy, thị thực được cấp cho bất kỳ thành viên Schengen có giá trị trong tất cả các nước khác đã ký kết và thực hiện các điều ước quốc tế. Nhưng hãy cẩn thận: không phải tất cả các thành viên EU đã ký hiệp ước Schengen, và không phải tất cả các thành viên trong khối Schengen là một phần của Liên minh Châu Âu. Điều này có nghĩa rằng có thể có vị trí kiểm tra hải quan nhưng không có kiểm tra xuất nhập cảnh (đi du lịch trong khối Schengen nhưng đến / từ một quốc gia không thuộc EU) hoặc bạn có thể phải rõ ràng nhập cư nhưng không hải quan (đi du lịch trong EU nhưng đến / từ một không Schengen nước).

Các sân bay ở Châu Âu do đó chia thành khu vực "Schengen" và "không Schengen", trong đó trên thực tế có vai trò như "nội địa" và phần "quốc tế" ở nơi khác. Nếu bạn đang bay từ bên ngoài Châu Âu thành một nước thuộc khối Schengen và tiếp tục khác, bạn sẽ rõ ràng xuất nhập cảnh và hải quan tại quốc gia đầu tiên và sau đó tiếp tục đến đích của bạn không có kiểm tra thêm. Đi lại giữa các thành viên trong khối Schengen và một nước không thuộc khối Schengen sẽ dẫn đến việc kiểm tra biên giới bình thường. Lưu ý rằng bất kể bạn đang đi du lịch trong khu vực Schengen hay không, nhiều hãng hàng không vẫn sẽ nhấn mạnh khi nhìn thấy thẻ ID của bạn hoặc hộ chiếu.

Công dân của EU và EFTA (Iceland, Liechtenstein, Na Uy, Thụy Sĩ) nước chỉ cần một chứng minh thư quốc gia hợp lệ hoặc hộ chiếu nhập cảnh - trong trường hợp không họ sẽ cần phải có thị thực cư trú lâu lúc nào bất kỳ.

Dân của các nước không phải EU/EFTA thường sẽ cần một hộ chiếu nhập cảnh vào một nước thuộc khối Schengen và hầu hết sẽ cần visa.

Chỉ có công dân của các nước không phải EU/EFTA sau đây không cần phải có thị thực nhập cảnh vào khu vực Schengen: Albania *, Andorra, Antigua và Barbuda, Argentina, Úc, Bahamas, Barbados, Bosnia và Herzegovina *, Brazil, Brunei, Canada, Chile, Costa Rica, Croatia, El Salvador, Guatemala, Honduras, Israel, Nhật Bản, Macedonia *, Malaysia, Mauritius, Mexico, Monaco, Montenegro *, New Zealand, Nicaragua, Panama, Paraguay, Saint Kitts và Nevis, San Marino, Serbia * / **, Seychelles, Singapore, Hàn Quốc, Đài Loan *** (Trung Hoa Dân Quốc), Hoa Kỳ, Uruguay, Vatican City, Venezuela, bổ sung người có chức Quốc gia Anh (ở nước ngoài), Hồng Kông hay Macao. Những khách không thuộc quốc tịch EU/EFTA miễn thị thực có thể không được ở lại quá 90 ngày trong một khoảng thời gian 180 ngày trong khu vực Schengen tổng cộng, nói chung, không thể làm việc trong thời gian nghỉ (mặc dù một số nước trong khối Schengen không cho phép một số người có quốc tịch nhất định làm việc - xem dưới đây). Người ta tính ngày từ khi bạn nhập bất kỳ nước nào trong khu vực Schengen và không thiết lập lại bằng cách rời một nước thuộc khối Schengen cụ thể cho một nước thuộc khối Schengen, hoặc ngược lại. Tuy nhiên, công dân New Zealand có thể ở lại quá 90 ngày nếu họ chỉ thăm các nước thuộc khối Schengen đặc biệt.

Khách Việt Nam cần phải phỏng vấn cấp visa tại Có 2 nơi bạn tới liên hệ để xin visa Norway: Hà Nội: 56 Lý Thái Tổ, lầu 7, Tel: 04.8262111; Tp. Hồ chí Minh: 21 - 23 Nguyễn thị Minh Khai, Q.1, lầu 5, Tel: 08.8296869. Điều kiện bắt buộc phải có là thư mời qua thăm và sự cam kết bảo lãnh của người có quốc tịch bên Na Uy để đảm bảo khi hết hạn visa bạn phải quay về. Khi nhận hồ sơ của bạn họ sẽ hẹn một ngày nào đó để hỏi bạn vài câu đơn giản, không phỏng vấn. Lệ phí xin visa là 85USD.

Đường hàng không[sửa]

Sân bay Oslo, Gardermoen [1] (IATA: OSL) là sân bay lớn nhất trong cả nước và các trung tâm quốc tế chính, 60 km về phía bắc của Oslo. Sân bay được phục vụ bởi nhiều quốc tế lớn và tất cả các hãng hàng không trong nước.

Các sân bay đã lên kế hoạch các chuyến bay đến xung quanh 100 điểm đến ở nước ngoài và 24 điểm đến tại Na Uy. Từ Vương quốc Anh có những dịch vụ trực tiếp đến Oslo Gardermoen từ:

  • London Heathrow (Scandinavian Airlines and British Airways)
  • London Gatwick (Norwegian Air Shuttle)
  • Manchester (Scandinavian Airlines)
  • Edinburgh (Norwegian Air Shuttle)
  • Aberdeen (Eastern Airways)

Từ Ai-len:

  • Dublin (Scandinavian Airlines, Norwegian Air Shuttle)

Từ Hoa Kỳ:

  • New York Newark (Hoa, Scandinavian Airlines)
  • New York JFK (Norwegian Air Shuttle)

Từ Úc và New Zealand, kết nối nhanh nhất là thông qua Bangkok hoặc đàm phán Doha. Thái Airways và Norwegian Air Shuttle bay thẳng từ Oslo đến Bangkok. Qatar Airways bay 5 lần một tuần từ Doha với các kết nối từ một số destinasions ở Châu Á và Châu Đại Dương

Sandefjord[sửa]

Sân bay Sandefjord, Torp = {} NI6TH8NaFEzjFhvCqBuzTFC & lang = vi / (IATA: TRF) nằm ở phía bắc của Sandefjord , 115 km về phía nam của Oslo, và là điểm đến sân bay của Ryanair tại Oslo. Ryanair hiện có tuyến bay khác, từ London Stansted đến Haugesund trên bờ biển phía tây.

Sandefjord sân bay Torp đã lên kế hoạch các chuyến bay đến 14 điểm đến tại châu Âu và 3 điểm đến ở Na Uy.

Từ Vương quốc Anh có những dịch vụ trực tiếp từ:

  • London Stansted (Ryanair)
  • Birmingham (Ryanair)
  • Liverpool (Ryanair)
  • Glasgow Prestwick (Ryanair)
  • Edinburgh (Ryanair)

Từ Ai-len:

  • Dublin (Ryanair)

Moss[sửa]

Sân bay Moss, Rygge [2] (IATA: RYG) nằm ngay bên ngoài Moss và xấp xỉ. 60 km về phía nam Oslo. Rêu Sân bay Rygge đã lên kế hoạch các chuyến bay đến / từ khoảng 15 thành phố châu Âu và 3 điểm đến trong nước.

Các hãng hàng không hoạt động tại Moss Airport, Rygge:

  • Đan Mạch Air Transport [3]
  • Ryanair [4]

Stavanger[sửa]

Sân bay Stavanger, Sola đã lên kế hoạch các chuyến bay đến / từ London, Amsterdam, Copenhagen, Frankfurt, Berlin, Paris, Kraków, Madrid, Nice và một số thành phố châu Âu khác.

Từ Vương quốc Anh có các chuyến bay thẳng từ:

  • London Heathrow (Scandinavian Airlines và BMI)
  • London Gatwick (Norwegian Air Shuttle)
  • Newcastle (Đông Airways, Wideröe)
  • Aberbeen (Scandinavian Airlines, Đông Airways và Wideröe)

Bergen[sửa]

Sân bay Bergen, Flesland (IATA: BGO) đã lên kế hoạch các chuyến bay đến / từ các thành phố lớn của châu Âu như London, Copenhagen, Amsterdam, Berlin, Paris, Stockholm, Prague, Warsaw và các thành phố khác.

Ngoài các sân bay đề cập trước đó có các chuyến bay trong nước TrondheimTromsø.

Từ Vương quốc Anh có chuyến bay thẳng từ:

  • London Gatwick (Scandinavian Airlines và Na Uy)
  • Newcastle (Phục Airways)
  • Edinburgh (Wideröe)
  • Aberdeen (Đông Airways và Wideröe)
  • Kirkwall (Flybe)

Trondheim[sửa]

Sân bay Trondheim, Vaernes (IATA: TRD) có các tuyến bay thẳng từ một số thành phố châu Âu, đặc biệt là Amsterdam, London và Copenhagen.

Từ Vương quốc Anh có các chuyến bay trực tiếp từ London Gatwick với Norwegian Air Shuttle.

Tromsø[sửa]

Sân bay Tromsø (IATA: TOS) có các chuyến bay trực tiếp từ London Gatwick với Norwegian Air Shuttle hai lần mỗi tuần. Nordavia Regional Airlines cũng có một chuyến bay giữa Tromsø và Murmansk ở Nga.

Xe buýt[sửa]

Một số tuyến xe buýt quốc tế chạy vào Oslo từ Thụy Điển, các nhà khai thác chủ yếu là Eurolines, Swebus Express và Säfflebussen. Dịch vụ cho GothenburgCopenhagen gần như hàng giờ. Các dịch vụ cho Stockholm cũng là xa hơn thường xuyên hơn so với đào tạo. Lavprisekspressen có vé xe buýt giá rẻ giữa các thành phố lớn ở Na Uy, Đan Mạch và Thụy Điển.

Dịch vụ xe buýt nhỏ giữa KirkenesMurmansk chạy ba lần mỗi ngày. Liên Grenseland / Sovjetreiser (có, họ đang thực sự vẫn còn được gọi là thế!) Ở Kirkenes để đặt phòng.

Tuyến xe khách khác tồn tại giữa Thụy Điển và BodøMo i Rana, cũng như giữa Đan Mạch và Stavanger.

Bằng xe con[sửa]

Có thể nhập cảnh bằng đường bộ từ Thụy Điển, Phần Lan hay Nga. Con đường chính để Na Uy bao gồm E6 đường châu Âu chạy qua Malmö, HelsingborgGöteborg ở Thụy Điển trước khi qua biên giới tại Svinesund ở phía đông nam của Na Uy, E8 mà chạy qua Turku, VaasaOulu trong Phần Lan trước khi vượt qua biên giới tại Kilpisjärvi. Có một số lượng rất lớn của các tuyến đường có thể, lối mở biên giới, nhưng hãy nhớ rằng các tiêu chuẩn đường khác nhau, có vài đường cao tốc và giới hạn tốc độ thấp (thường 80 KMH).

Bằng tàu thuyền[sửa]

Từ Bỉ[sửa]

DFDS có tuyến chở hàng hóa từ Ghent đi Brevik với sức chứa hành khách hạn chế đó là bình thường đối với tài xế xe tải. Có khởi hành một lần hoặc hai lần một tuần. Lưu ý rằng các phà có thể được sắp xếp để đi đến Brevik trong giữa đêm.

Từ Đức[sửa]

Color Line [5] chạy phà hàng ngày từ Kiel đến Oslo. Phà rời Kiel tại 01:30 và đến Oslo lúc 09:30, ngày hôm sau. Bến phà ở Kiel là trên Norwegenkai, đó là một bước đi ngắn qua cầu từ ga xe lửa chính của Kiel (lưu ý rằng cây cầu đôi khi có thể bị đóng cửa cho người đi bộ do tàu giao thông). Tại Oslo cuối cuộc hành trình, các thiết bị đầu cuối được đặt tại Hjortneskai, mà chỉ là phía tây thành phố. Có một xe buýt từ nhà ga trung tâm thành phố, trong đó khởi hành ngay sau khi hành khách đón trả.

Từ Đan Mạch[sửa]

Một số công ty chạy từ bến cảng khác nhau trong Đan Mạch (Frederikshavn, Hirtshals, Copenhagen) tới các cảng khác nhau Na Uy (Oslo, Larvik, Kristiansand, Stavanger, Bergen).

Từ Anh[sửa]

Không có tuyến đường phà đến Vương quốc Anh từ Na Uy nữa.

Tàu Thompson Cruise hoạt động từ Harwich và truy cập Flåm, Bergen, Molde, Hammerfest, Nordkapp, Tromsø, Lofoten quần đảo, GeirangerÅlesund ở Na Uy. Thời gian của hành trình thay đổi từ 5 ngày đến 2 tuần. Thời gian đi từ Harwich phía nam Na Uy là 1,5 ngày. Trên tàu du lịch là một số nhà hàng, quán bar, sòng bạc, rạp chiếu phim và cũng là một giai đoạn chương trình giúp bạn giải trí trong suốt cuộc hành trình. Có các lớp học khác nhau của cabin có sẵn, từ phòng chia sẻ để đơn, đôi và phòng sang trọng.

Từ Shetland, quần đảo Faeroe và Iceland[sửa]

Smyril đường sử dụng để vận hành một dịch vụ một lần một tuần đến Bergen. Dịch vụ này hiện nay chỉ hoạt động Đan Mạch-Shetland-Quần đảo Faroe-Iceland.

Bằng tàu hỏa[sửa]

Có xe lửa từ Thụy Điển đi Oslo, TrondheimNarvik, với kết nối tuyến tàu nội địa.

Đi Oslo, tuyến tàu hàng ngày từ StockholmGothenburg. Có các dịch vụ địa phương từ Karlstad nữa.

Đi Trondheim, tuyến tàu Nabotåget từ Östersund tương ứng với một ngày và một chuyến tàu ban đêm từ Stockholm, cũng như đào tạo từ Sundsvall.

Đi Narvik, hai chuyến tàu chạy hàng ngày từ Stockholm qua Kiruna. Cả hai đều chạy qua đêm.

Lịch trình tàu hoả có thể được tìm thấy trên trang web của Đường sắt Nhà nước Na Uy [10] và Đường sắt Thụy Điển = en.

Đi lại[sửa]

Tham quan[sửa]

Vịnh nhỏ Geiranger

Na Uy có rất nhiều điểm cảnh quan thôn quê thu hút khách: núi, vịnh, đảo, sông băng, thác nước, rừng và ngôi làng nhỏ. Điều này cũng được phản ánh trong các di sản thế giới của quốc gia này đó là:

Điểm tham quan khác không có trong danh sách nhưng chắc chắn giá trị một lần là điểm cực bắc của châu Âu tại Nordkapp, đảo Lofoten, các sông băng của Jostedalsbreen và các ngọn núi của Jotunheimen. Nếu bạn muốn xem đèn phía Bắc, CNN đã bầu chọn Tromsø trên đầu danh sách các địa điểm tốt nhất để xem nó. Tromsø cũng nên được đến thăm trong thời gian mùa hè để xem mặt trời nửa đêm. Tất nhiên cả hai có thể được hưởng bất cứ nơi nào trong phần phía bắc của đất nước.

Ngôn ngữ[sửa]

Mua sắm[sửa]

Chi phí[sửa]

Thức ăn[sửa]

Món ăn "trang trại" truyền thống Na Uy được chế biến bằng bất cứ nguyên liệu thực phẩm nào có thể nuôi trồng đượctrong điều kiện khí hậu miền Bắc, được lưu trữ trong một năm cho đến khi cây mới xuất hiện, và có đủ năng lượng cho bạn để làm công việc khó khăn. Khác biệt khu vực về thực phẩm truyền thống là rất lớn và do đó, và những gì được cho là "điển hình truyền thống" cho một người Na Uy có thể hoàn toàn không biết đến khác. Ví dụ điển hình là các biến thể của bánh mì lên men và không lên men và các hình thức khác của món bánh, Cháo, súp, sử dụng sáng tạo của khoai tây, thịt ướp muối và hun khói, và, cá muối hoặc hun khói tươi. Cá tuyết khô (tørrfisk) và cá tuyết muối (klippfisk) là trọng tâm của cộng đồng ven biển ở phía bắc và có thể được nhìn thấy khô trên kệ bên ngoài vào mùa xuân và mùa hè. Các món ăn quốc gia của Na Uy là fårikål, món thịt hầm hầm thịt và cải bắp cừu.

Thực phẩm truyền thống tốt hơn thường dựa trên động vật săn bắt được hoặc cá tươi. Bít tết, thịt viên làm từ thịt thú săn bắt được như hươu, nai, tuần lộc và nai sừng tấm được đánh giá cao là các loại thực phẩm có uy tín quốc tế, như vậy là tươi, giống cá hồi hun khói và lên men cũng như một loạt các sản phẩm thủy sản khác. Bánh ngọt truyền thống như lukket valnøtt (bánh hạnh nhân bọc bánh kem) là những đóng góp khác để món ăn quốc tế. Phô mai các loại là phổ biến, nhưng một yêu thích đặc biệt của người Na Uy là geitost (dê pho mát), một pho mát hun khói nhẹ mà mang một sự tương đồng đáng chú ý để mịn bơ đậu phộng trong màu sắc, kết cấu và hương vị.

Ngày nay, Na Uy sử dụng rất nhiều bánh mì cắt lát cho hầu hết các bữa ăn trừ bữa ăn tối, trong khi công thức nấu ăn cho các bữa ăn nóng sẽ được thực hiện từ bất cứ đâu trên thế giới, bao gồm tất nhiên nhà bếp truyền thống, nhưng hiếm khi các ví dụ điển hình nhất. Ăn trưa thường bao gồm một số bánh mì và đồ ăn nhẹ thay vì một món ăn ấm áp nhưng điều này sau đó được bù đắp bằng ăn uống tốt vào thời điểm bữa tối.

Na Uy cũng được biết đến cho ăn rất nhiều bánh pizza đông lạnh.

Đồ uống[sửa]

Na Uy thường được mô tả như một quốc gia "khô", vì rượu có giá bán cao và ly rượu / bia ​​trong một nhà hàng nằm trong khoảng giá 60 NOK. Khi ở các thành phố / thị trấn có nhiều sinh viên (Oslo / Bergen / Trondheim / Tromsø đặc biệt), bạn thường có thể tìm thấy giá thấp hơn. Hỏi tại vị trí của bạn về nơi ăn nghỉ hoặc những người trẻ tuổi trên đường phố cho các gợi ý và lời khuyên về nơi để đi. Bia có thể được mua tại các siêu thị, tuy nhiên rượu và đồ uống có cồn mạnh hơn có thể được mua trong các cửa hàng rượu thuộc sở hữu nhà nước (Vinmonopolet [33]). Giá rượu, tuy nhiên không chỉ dừng lại từ người dân địa phương có một thời gian tốt. Chúng thường được tìm thấy uống và tiến hành trong các bên đường địa phương và trên sân nhà của họ. Bạn phải có ít nhất 18 tuổi để mua bia / rượu và 20 tuổi để mua linh hồn (nồng độ cồn trên 22% trở lên) ở Na Uy.

Giá cao là rất có thể một phần lý do tại sao truyền thống cầm vorspiel và nachspiel trước khi đi ra ngoài là rất phổ biến ở Na Uy. Các từ này có nguồn gốc từ Đức và có thể được dịch ra trước và bữa tiệc. Nếu đi ra ngoài trong những ngày cuối tuần, người ta không phải là không biết đến việc người Na Uy tập trung tại một ngôi nhà bạn bè và không rời khỏi đó cho đến sau mười hai vào buổi tối. Vì vậy, nếu bạn đã nhìn thấy văn hóa uống Na Uy ở nước ngoài, và đang bị sốc bởi sốc bởi cảnh quán bar/hộp đêm vắng khách lúc mười giờ, hãy gọi cho người bạn Na Uy của bạn và hỏi vorspiel ở đâu. Hộp đêm có xu hướng đông khách vào khoảng nửa đêm-1h sáng. Tuy nhiên điều này là có thật trong những ngày cuối tuần, các ngày trong tuần bình thường, bạn thường sẽ tìm thấy người Na Uy ngồi trong các quán bar thưởng thức một vài ly bia hoặc một chai rượu vang.

Về mặt kỹ thuật, uống ở nơi công cộng bị cấm. Pháp luật này là rất nghiêm ngặt, và thậm chí bao gồm việc cấm uống rượu ở ban công nhà bạn, nếu người khác có thể nhìn thấy bạn! May mắn thay, pháp luật là rất hiếm khi được thực thi (chưa bao giờ nghe bất cứ ai bị phạt tiền trên ban công riêng của họ, ví dụ), và người Na Uy uống bia rượu ngay ở trong công viên. Có những lời kêu gọi thay đổi luật pháp lỗi thời, và gần đây, đã có một cuộc tranh luận trong phương tiện truyền thông: hầu hết mọi người đều đồng ý rằng uống trong công viên là không sao miễn là mọi người có một thời gian và duy trì hòa bình. Tuy nhiên, nếu bạn làm phiền người khác và nhận được quá say hoặc một cảnh sát sẽ xảy ra là trong một tâm trạng xấu, bạn có thể được yêu cầu vứt bỏ rượu của bạn, và trong một trường hợp xấu nhất, bị phạt. Uống một cách công khai trên đường phố có lẽ vẫn được coi là có phần thô lỗ, và nó sẽ có nhiều khả năng mang lại sự chú ý của cảnh sát hơn một bữa ăn ngoài trời trong công viên, và được khuyến cáo chống lại. Có một ly rượu vang trong một cơ sở mà về mặt pháp lý phục vụ rượu tại các vỉa hè, tất nhiên, không phải là một vấn đề.

Hãy cẩn thận về tiểu tiện ở các thành phố lớn như Oslo nếu bạn say rượu, phạt đi tiểu công cộng có thể cao như 10.000 Krones ($ 1750)! Tuy nhiên, điều này thường không phải là một vấn đề nếu bạn đi tiểu ở một nơi mà không ai nhìn thấy như một vài bãi vào rừng. Intoxination công cộng cũng là một cái gì đó bạn nên cẩn thận một chút với, đặc biệt là tại thủ đô Oslo. Trong thị trấn nhỏ cảnh sát sẽ không có vấn đề cho bạn một đêm trong nhà tù địa phương nếu họ nghĩ rằng bạn đang phá vỡ hòa bình và trật tự.

Tại Na Uy, tất cả rượu với một tỷ lệ phần trăm tỷ lệ cồn dưới 4,75% có thể được bán tại các cửa hàng thường xuyên. Điều này có nghĩa là bạn có thể nhận được bia khá hơn tất cả các nơi. Giá khác nhau, nhưng bia nhập khẩu thường đắt tiền (trừ bia Đan Mạch / Hà Lan ủ trong Na Uy trên giấy phép như Heineken và Carlsberg). Giờ mua sắm cho bia rất nghiêm ngặt: Việc bán dừng lại ở 8:00 (20.00) mỗi ngày trong tuần, và lúc 06:00 (18.00) mỗi ngày trước khi ngày lễ (ngày chủ nhật đã bao gồm). Bởi vì khi bán được quyết định tại hội đồng địa phương, nó có thể thay đổi, nhưng đây là lần mới nhất của pháp luật quyết định. Điều này có nghĩa là bia sẽ phải được thanh toán trước thời gian này. Nếu nó không trả tiền, người phía sau quầy sẽ bia của bạn, và cho bạn biết "bạn thân Xin lỗi, quá muộn!". Chủ nhật, bạn không thể mua rượu bất cứ nơi nào ngoại trừ quán bar / quán rượu / nhà hàng.

Đối với bia, rượu vang và rượu mạnh, bạn sẽ phải tìm một chi nhánh Vinmonopolet. Các cửa hàng nhà nước có một sự lựa chọn tuyệt vời của đồ uống, nhưng chủ yếu là giá cao ngất trời. Nguyên tắc chung là rượu vang bảng có nhiều tốn kém hơn trong gần như bất kỳ quốc gia nào khác. Mong đợi NOK 80-90 cho một phong nha, "giá rẻ" rượu. Tuy nhiên, như việc đánh thuế dựa trên khối lượng rượu mỗi chai chứ không phải là chi phí ban đầu, bạn có thể thường thấy các loại rượu vang độc quyền hơn với giá tương đối thấp hơn so với các cơ sở tư nhân ở các nước khác. Vinmonpolet mở cửa đến 17:00 (17.00) Mon-Wed, 18:00 (18.00) Thu-Thứ Sáu, và 3:00 (15.00) trên ngồi.

Bia Na Uy không phải là tốt nhất trên thế giới, nhưng nó chắc chắn giá trị cố gắng. Các thương hiệu bạn có nhiều khả năng nhìn thấy trong các quán rượu là Ringnes, Hansa và Frydenlund (đi kèm với một loạt các đồ uống nhập khẩu). Địa phương bia Aas (Drammen) có xu hướng sản xuất các loại bia một mức trên phần còn lại, nhưng cũng có những bia thủ công có sẵn từ Nøgne Ø và Haandbryggeriet, một số trong đó có chất lượng rất cao. Các giống khác có sẵn ở những nơi như Mikrobryggeriet (Bogstadveien), Xe tải của (Parkveien) hoặc bia Palace (Aker Brygge) tất cả ở Oslo.

Chỗ nghỉ[sửa]

Học[sửa]

Làm[sửa]

An toàn[sửa]

Na Uy có tỷ lệ tội phạm thấp. Tội phạm mà du khách có khả năng được trải nghiệm là đột nhập vào xe hơi và ăn cắp xe đạp. Móc túi cũng có xu hướng là một vấn đề ngày càng tăng trong khu vực đô thị trong mùa hè, nhưng nó vẫn không có gì giống như ở các thành phố lớn ở châu Âu. Tốt hơn bạn nên để mắt đến đồ đạc cùa mình, điều này bao gồm việc không bao giờ để lại vật có giá trị hình ảnh trong xe của bạn và khóa xe đạp của bạn một cách an toàn.

Phụ nữ đi một mình cũng không gặp phải vấn đề dù cũng nên cẩn thận khi đi ra phố vào buổi tối Na Uy là một trong những nước trên thế giới với tỷ lệ tham nhũng thấp nháta. Cảnh sát và các cơ quan khác không thể mua chuộc, du khách đừng cố gắng hối lộ các quan chức địa phương Na Uy có một lực lượng cảnh sát thống nhất ("politi"). Lực lượng cảnh sát là cơ quan chính phủ trong khu vực như tội phạm, an ninh quốc gia, tai nạn nghiêm trọng, người mất tích, điều khiển giao thông, hộ chiếu và kiểm soát nhập cư.

Y tế[sửa]

Tôn trọng[sửa]

Liên hệ[sửa]


Bài viết này còn ở dạng sơ khai nên cần bổ sung nhiều thông tin hơn. Nó có thể không có nhiều thông tin hữu ích. Hãy mạnh dạn sửa đổi và phát triển bài viết!